"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

Theo Chàng Con Đi

Đêm chàng mài kiếm
Lạnh mờ bóng trăng.
Non-sông nguy-biến,
Chàng bước lên đàng.

Em không gương-lược
Một đời thanh-xuân.
Nhìn con tập bước,
Em nhớ đến chàng.

Đêm đêm vó ngựa
Vọng về cuối thôn.
Gió lay phen cửa,
Lòng em bồn-chồn.

Bao mùa Thu lạnh,
Trăng úa hiên nhà.
Cõi lòng hiu-quạnh.
Thương chàng nơi xa.

Non-sông khói-lửa,
Chàng đi không về.
Máu hồng nhuộm đỏ
Một cõi trời quê.

Em đem xé nhỏ
Chiếc áo dở-dang.
Áo màu hoa gạo
Em đan cho chàng.

Con giờ khôn lớn,
Mài kiếm duới trăng.
Kiếm nay đã bén,
Con đi theo chàng.

Dã-Tràng Biển Đông