Quê Hương Ơi Xin Ân Xá Hồn Trần
Tôi quỳ xuống quê hương mình
Để được ân xá ngày tôi đi chưa trở lại
Nơi tôi sinh ra con thuyền cha xa ngái
Mẹ ven bờ sóng đập nát bình minh
oOo
Tôi chưa bao giờ là người đãng trí
Để quên đi bàn chân bỏng cát rang
Quên cái nắng hôn chóp đầu trọc lóc
Con nục con cơm thơm nức cửa làng
oOo
Tôi quỳ xuống quê hương sóng cát
Mẹ cha ơi bà cháy nám bôm rơi
Tuổi thơ đứt cánh diều bay lọang chọang
Quê hương nghèo con đâu dám thảnh thơi
oOo
Trong năm tháng bây giờ và mai nữa
Tôi nguyện lòng nhìn xuống dưới bàn chân
Thấy bóng đời tôi không điểm tựa
Quê hương ơi xin ân xá hồn trần.
Bùi Minh Vũ