"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Về Qua Đỉnh Sầu...

Ngoằn ngoèo... Như chạm đỉnh cao...
Trăng non nghiêng bóng vẫy chào chị qua
Mây trời phiêu lãng trời xa
Quay về vờn quyện, là đà lũng sâu
Ngọn thông gió bạt rơi sầu
Về đâu những nỗi nát nhàu đời nhau?
Lệ lòng như giọt mưa mau
Chị giờ hồn lã... Nỗi đau chưa tàn!

Sông Song