"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

Xác Thân Rồi Cũng Xa

Người qua rồi một thuở,
Ta mất đi hình hài
Cõi lòng ta tan vỡ,
Đêm buồn giữa trần ai.

Từ khi ta thấy có,
Là không đang đợi chờ.
Vốn chẳng dừng lại đó
Nên đời mãi ước mơ.

Thời gian thì vẫn thế,
Chỉ có ta thấy già,
Đêm buồn ngồi kể lể,
Một mình ta với ta...

Lửa tàn theo điếu thuốc,
Khói buồn chẳng bay xa.
Có không rồi cũng vậy,
Nghĩ chi cho mau già.

Lời xưa thầy đã dạy,
Đây là cõi ta bà
Hơn thua gì cho mệt,
Xác thân rồi cũng xa...

Nguyễn Thanh Huy