"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Giầy Cũ Và Áo Mới

Mejt

   Bố mẹ tôi đến Mỹ không hợp-pháp.  Bố tôi làm bất cứ việc gì người ta thuê ông, dù họ trả công ông rất mạt.

   Sanh em Anna xong thì mẹ tôi mất.  Bố tôi ở vậy nuôi hai chị em tôi.  Năm 13 tuổi, tôi có kinh lần đầu, bố tôi hốt-hoảng chạy qua phòng bà Maria cầu-cứu.  Từ ngày đó, tôi thành người lớn.  Tôi biết để ý đến cái đẹp, cái xấu.  Tôi thấy chị em chúng tôi được ăn-mặc rất tươm-tất, còn bố tôi thì rất thường.  Ông chỉ có vài bộ quần áo vá và một đôi giầy duy-nhất.  Đôi giầy đã quá cũ, mòn đế, và há mõm.

   Con gái dậy-thì thì trổ mã, còn tôi mỗi ngày mỗi yếu, nhiều hôm đói lả ở trường.  Bố tôi lo-lắng e con mình có bệnh.

   Trước ngày em Anna nhận bí-tích hòa-giải (*) một tuần là sinh-nhật của bố tôi.  Tôi mua tặng ông đôi giầy mới.  Bố tôi xúc-động.  Ông ôm chặt hai chị em chúng tôi vào vòng tay của người.

   Trong nhà thờ ngày lễ của em Anna ai cũng đẹp, nhưng tôi thấy đẹp nhất là bố tôi trong bộ quần áo vá và đôi giầy há mõm.  Ông đã trả lại đôi giầy tôi tặng để có đủ tiền mua cho em Anna cái áo đầm trắng.

 

(*) The reconciliation sacrament

Thống-Kê Vào Làng

Viet Nam 49.2% Viet Nam
United States of America 23.0% United States of America
Italy 10.4% Italy
Germany 8.3% Germany
Canada 2.6% Canada
Australia 1.4% Australia
France 1.0% France

Total:

69

Countries